Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

Trời trở lạnh cho...lòng mình...ấm!

Hai, ba ngày nay, SG hơi lạnh, đêm ngủ ngon, sáng sớm se lạnh, thấy thú vị hơn với những công việc quen thuộc hằng ngày...
Mọi công việc liên quan đến kỷ niệm 20 năm xem như kết thúc ngày hôm qua, với BTC và những thành viên có liên quan.

Không hiểu có ai "xót thương" mình không mà chỉ nghe toàn những lời khen. Kể cả phim mà với mình...là nỗi ám ảnh kinh hoàng. Kịch bản cũng sửa, dựng phim cả chục lần, sửa đến nỗi thuộc từng chi tiết. Quỹ thời gian của tôi chỉ có vậy, tư liệu tôi phải tự tìm kiếm, tôi chưa có chút kinh nghiệm làm đạo diễn...Chắc tại bài ca của mình dài quá, thê lương quá nên đâu ai dám góp ý gì nữa! Nghĩa là lên thớt nhưng không có bị...chém! Thời gian đâu còn mà cứ điều chỉnh hoài. Phim đã rút ngắn theo yêu cầu, có phụ đề tiếng Anh theo yêu cầu, điều chỉnh các chi tiết theo yêu cầu....gần như là đã thực hiện 90% các yêu cầu trong thời gian kỷ lục!
 
Có nhân viên "bình luận" rất dễ thương như thế này: "Cô thấy hông, suốt thời gian phim được chiếu, ai cũng chăm chú theo dõi, vừa dứt phim là người ta vỗ tay liền, không có đợi nhắc, vậy là phim ngon rồi, tối nay, cô về ngủ ngon đi!". Suy nghĩ đơn giản thì mọi việc sẽ giản đơn. Cám ơn em.

Bản tin thì khỏi nói là được khen lắm lắm nhưng không ai có nỗi xúc động như tôi: bây giờ mình có tiền, có phương tiện hiện đại thì Bản tin đẹp là đúng rồi. Năm 2004, tôi cũng đã từng là P.TBT của Lotus Info với giấy đen, quay roneo (khá hơn Văn Khoa một chút!) nên tôi cứ bàng hoàng khi nhìn 20 trang Bản tin này, sản phẩm mà với không đầy 2 tháng, tôi không nghĩ là sẽ có được.

Tôi nhớ những lời động viên, khích lệ của các anh chị cùng phòng, nhớ những sự chịu đựng của các nhân viên khi tôi "thịnh nộ", nhớ những ngậm ngùi của chúng tôi khi mong muốn thì nhiều mà thực hiện chẳng được bao nhiêu. Nhớ những giờ phút "đứng tim" khi NXB báo nếu không có giấy phép thì...không in mà thời gian xin giấy phép ở Sở là...2 tuần!

Tôi nhớ những đêm mất ngủ, nhớ những lúc đầu óc như...đặc quánh, không còn chữ nghĩa gì nữa, nhớ những lúng túng khi thấy phim chưa hay mà không biết phải sửa như thế nào, nhớ những khi nghe báo: hết chỗ, bài này ngắn quá! (cô viết thêm ngay bây giờ giùm em!) hay là: hết đất rồi! (cô ơi, cắt bớt giùm em...) Những tình huống này quen thuộc vì đã gặp khi làm báo ở Văn Khoa và lúc làm Lotus Info.

Rồi những lúc sức khỏe như là cạn kiệt, mình có còn là mình nữa không? Làm sao bây giờ...?!

Tất cả qua rồi, mọi lời cám ơn...như thành vô nghĩa. Mình cũng phải tự cám ơn những nỗ lực của chính mình nữa...

Trời trở lạnh cho...lòng mình...ấm.

13 nhận xét:

  1. Cái cảm giác khi ta hòan thành xong một công trình mà mình dốc hết sức ra để làm và có kết quả nó thú vị lắm hen Chị...
    Em cũng vậy, hồi em làm kỷ niệm 10 năm, 15 năm, 20 năm, rồi 25 năm của Trường em cũng thía... đêm cuối cùng chạy đường dây cho ngày mai Lễ, mọi người về hết, em nằm lăn ra sân khấu, khóc một mách và ngủ quên luôn, đến lúc mọi người nhớ ra chạy ra đánh thức dậy... hehe! vui gì đâu!

    Trả lờiXóa
  2. Chị còn 1 nhiệm vụ nữa là: trả lời phỏng vấn trong lễ nhưng đó là nghề của...nàng nên cũng chẳng cần chuẩn bị, thì cứ xem như đến đây là xong, chỉ còn hỗ trợ mọi người thôi!
    Hy vọng chị không có khóc và cũng không dễ dàng ngủ một mách trên sân khấu như em!

    Trả lờiXóa
  3. Thiệt là "đã" hén CM. Nghe em vui niềm vui tràn trề vậy chị cũng thấy lòng mình rất ấm.

    Trả lờiXóa
  4. Làm xong thì mình là người vui trước chớ chị , mọi lời động viên , tiếng vỗ tay cũng là gia vị làm mình tiếp tục hạnh phúc chớ . Lời khen cũng là một cách biểu lộ sự chia sẻ với những vất vả của người làm mà .

    Ngủ ngon đi chị dù trời Saigon lạnh

    Trả lờiXóa
  5. Chị ơi Chị, sau Lễ có ..liên hoan hông Chị, có cho mời...người nhà hem Chị? hehe! Có trả lời phòng vấn nhớ bình tĩnh đừng "nói lộn" nghen! nhớ đừng wen miệng "hello văn khoa" hí hí!

    Trả lờiXóa
  6. Tự mình thấy hài lòng là được rồi phải không chị?

    Trả lờiXóa
  7. Mấy đêm nay, chị ngủ ngon rồi, em gái à!

    Trả lờiXóa
  8. Khỏe rùi hén chị, xếp lịch cafe thôi chị iu ơiiiii

    Trả lờiXóa
  9. Em xếp đi, chị hưởng ứng...từ từ và cũng phải có thời gian để sắp xếp, vì thứ bảy này, có cậu em về trong 1tuần nên có khi cũng đi đâu đó chút.
    Vậy nhé em, rất vui để gặp lại.

    Trả lờiXóa
  10. Nghe ban noi, minh cung thay am long!
    Moi ngay, moi viec qua di, thay hai long voi minh la duoc roi hen, ban yeu?
    Vay, gio tap trung vao viec cham chut cho suc khoe cua minh di nha.

    Trả lờiXóa
  11. Hiện tại thì hài lòng, mai kia...mốt nọ...thì không biết ra mần răng???
    Có lên lịch chăm sóc sức khỏe rất kỹ từ hôm bị xỉu. Thuốc bệnh, thuốc bổ uống đầy đủ, sữa đậu nành, yến không đường thường xuyên. Đã dùng đường của người ăn kiêng và bắt đầu quen, thấy cũng bình thường, thèm chè nhưng không dám ăn, rồi cũng xong! Mọi người vẫn quở ốm nhưng mình thì thấy khỏe hơn nhiều so với hôm trước, nhớ bạn quá vì không được nhiều chiện đã lâu!!!

    Trả lờiXóa
  12. Con đến chúc mừng Cô hơi trễ vì mấy hôm nay con ít vào Multi. Chúc mừng Cô đã hoàn thành mọi việc. Cuối tuần thật vui và thư thái nha Cô. :)

    Trả lờiXóa
  13. He he... Xong việc rồi cái đầu nhẹ ra hén, dạo xóm họa thơ hay quá chừng. Mong được cứ nhẹ nhàng vậy nghen.

    Trả lờiXóa