Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2012

Đảo quốc Sư tử, lần trở lại

Sân bay Tân Sơn Nhất và phi trường quốc tế Changi:

11g30 ngày 14-1-12, theo yêu cầu của công ty du lịch TST, đoàn có mặt tại sân bay Tân Sơn Nhất, điểm danh, phát nón, nước và bánh (thay cho phần ăn trưa vì theo qui định mới, không phục vụ nước uống và thức ăn trên máy bay). Nhốn nháo, nhưng cũng may là không có ai đến trễ. Chờ thủ tục check in lâu đến sốt ruột, chẳng hiểu lý do gì, và không biết khi nào mới kết thúc được tình trạng này, mặc dù TST đã làm hầu hết mọi việc cho khách.
Yên vị trên máy bay, nghĩ về chuyến đi lần trước. Chẳng biết số phận mình ra sao, nếu BS tại Trung tâm mắt của Singapore mà cũng bó tay thì xem như sẽ chỉ nhìn đời bằng...một con mắt. Lần đó, máy bay chao đảo, nghiêng ngả, con gái chịu không nổi, hai mẹ con im lặng, cứ mong thời gian qua nhanh và nói thật, không viết sống chết thế nào đây nên...cứ phó mặc cho số mệnh.
Sân bay Changi vẫn bao la, đẹp rực rỡ với những chậu lan màu tím nền nã. Thằng cháu nội, tại cổng hải quan, thấy có kẹo để sẵn, liếc nhìn ba và bà nội, ngầm xin phép lấy kẹo, ba gật đầu nhẹ, còn bà nội không để ý nên cứ tưởng...nó nhìn người đang làm...công vụ vì đây là một người đen. Với viên kẹo, thằng nhỏ hí hửng rồi tiếc rẻ vì không lấy 1 cục nữa cho em gái, kèm thêm câu: "Hồi nãy con cũng run lắm vì sợ người ta nói con ăn cắp!".
Sân bay này, dễ lạc vì quá nhiều lối ra, lối vào, đây là cảm giác của mình và con gái mặc dù cả hai mẹ con đều không xa lạ gì với các phi trường quốc tế. Nhớ năm xưa, đã gặp một bà mẹ người VN, lần đầu đi Sing. thăm con đã mếu máo tại đây cho đến khi gặp hai mẹ con tôi  vì bà chỉ biết nói tiếng Việt nên không hỏi thăm được.

Khách sạn Singapore

2 ngày ở Royal Hotel (3*): tất cả chỉn chu, không có gì để phê bình vi các thiết bị đều hiện đại dù chỉ có *3. 1 đêm ở tại Micheal Hotel (5*)-Resort World đảo Sentosa: choáng ngộp vì sự sang trọng, lạ lẫm với cách bố trí phòng nhiều màu xanh sáng mắt, nhiều tủ đến nỗi không biết để đựng cái gì và thú vị với các thiết bị, lần đầu được thấy và sử dụng với chút lúng túng!

Singapore sạch và...phạt!

Đảo quốc này vốn nổi tiếng với việc giữ gìn vệ sinh chung, mình rất hiểu điều đó nhưng lần trước, thú thật là chưa cảm nhận một cách sâu sắc vì chỉ đến KS, vào BV, trở về KS rồi cuối cùng là về VN. Hướng dẫn viên thông tin cụ thể về những qui định nghiêm ngặt tại đây mà mỗi qui định đều có tác động hiệu quả bởi những mức phạt đủ để cho người ta không dám vi phạm.
Trên sông, dù buổi tối, nước đen nhưng không thấy cọng rác nào, trong nhà hàng dẫu xô bô nhưng từ trên bàn đến sàn nhà đều sạch bong. Không ai vứt rác, và trước khi ăn buffet, mọi người đã được căn dặn: lấy thức ăn vừa phải, đủ ăn vì nếu dư khoảng 100g thì sẽ bị phạt! Thương tâm cho cháu nội, ăn kem (khen ngon hơn kem VN!)  nhưng đã để thừa mấy hột nho, sợ nên năn nỉ bà nội ăn giùm con!
Trên xe, kể cả trẻ em cũng giữ gìn vệ sinh rất tốt, ít nhất là...trong thời gian ở tại Sing. Các điểm tham quan, không ăn, không uống mà chẳng nghe ai kêu tham chi cả. Biết khi nào VN mới có thói quen tốt này?!

Thành phố dưới lòng đất:

Mình không lạ với hệ thống tàu điện ngầm (metro) của Pháp vì đã từng đi lạc vài lần nhưng vẫn muốn khám phá tại Sing. Đúng là thành phố dưới lòng đất, đã hơn 22g, vẫn tấp nập, người qua lại, ngược xuôi, tàu chạy liên tục mà chỉ một sơ ý nhỏ đã thành tai hại, vì không trở lên mặt đất được! Đèn đuốc sáng choang, không có chút cảm giác nào đang ở lòng đất. Lại cũng gặp một người VN, lạc đoàn du lịch, hướng dẫn viên của TST không thể hỗ trợ nhiều hơn vì con bận lo cho chúng tôi. Chạnh lòng thương cảm cho dân mình.

Những điểm tham quan ấn tượng:

Sư tử: thấy ở nhiều nơi, không thể nhớ hết đã thấy bao nhiêu con sư tử tại Sing, nhưng có con đẹp, cũng có con xấu (!!!), có lẽ tượng sư tử tại công viên Merlion là sáng sủa, ấn tượng nhất. Phiền một nỗi, thời gian tại đây chỉ là để chụp hình nên mọi người tranh nhau và...không có được tấm hình nào trọn vẹn là của mình!

Tòa Thị chính Singapore chỉ đi ngang qua cũng không quên được vì các khung cửa sổ nhiều màu (xanh, đỏ, tím, vàng) mà người VN phải buộc miệng nói là...giống cải lương!

Nhà hát Esplanade, người địa phương quen gọi là "Nhà hát trái sầu riêng" vì có hình dáng giống trái sầu riêng, rất lạ, chỉ tiếc, chưa được vào trong xem nó hoành tráng và hiện đại đến thế nào?

Đỉnh núi Faber, nói là núi nhưng không hề cao, lên đến đỉnh rồi mà đôi chân chưa biểu tình! Quả thật là có thể nhìn toàn cảnh Singapore với các biểu tượng của đảo quốc này và cách kiến trúc hao hao New York. Nắng giữa trưa nên hình chụp không đẹp. Đi theo đoàn thì luôn phải nghe nhắc nhở về giờ tập trung...và...áp lực, đôi khi không còn hứng thú để chụp hình.

Vườn chim Jurong: sao mà đẹp, mà dễ thương với show chim thật ấn tượng. Chim hát, múa, làm đủ trò, lấy tiền của khách rồi mang trả lại đúng người, hồng hạc thong dong dạo chơi, chim cánh cụt bơi trong nước...Người già như mình còn muốn xem mãi, huống chi hai đứa cháu nội, cứ...ngẩn ngơ tiếc rẻ khi chim hát bài: "Happy birthday" để chào tạm biệt

Orchid Garden: đã 1 lần đến đây, nhưng vười thì rất rộng, hai mẹ con tự đi, không ai hướng dẫn nên chưa kịp xem nhiều thì đến giờ hẹn với BS nên vội vã trở về. Chiều nay, vườn lan đón cả đoàn với những cổng chào (tạm gọi như vậy) toàn vũ nữ vàng ươm. Đi sâu vào trong, có nhiều loại lan, tuy không có gì lạ so với VN nhưng cách bố trí khéo léo, hài hòa nên đã tôn thêm vẻ đẹp vốn có của rừng lan này. Ước được ở lâu hơn để ghi hình cho thoải mái nhưng cuối cùng vẫn phải chạy theo cái đồng hồ của lịch trình.
Bảo tàng Mema: là bảo tàng hàng hải đầu tiên và duy nhất trưng bày về lịch sử hàng hải châu Á. những đặc sản có mặt hầu hết tại đây, được xem phim 4D với những cảm giác mạnh và thật, khá thú vị.
Đảo Sentosa: khu du lịch sang trọng với casino và các resort mà...chưa đi thì...chư biết! Nhớ Phú Quốc...quê mình vẫn có vẻ đẹp riêng, đứng nơi xứ người văn minh, lịch sự, chạnh lòng nhớ quê nhà, chỉ mới xa có vài ngày, còn những người vì lý do này hay lý do khác phải xa xứ thì...sao nhỉ!

Hãi hùng...Universal Studio
Nơi đây, các bộ phim nổi tiếng được tái hiện với nhiều kỹ xảo, hình thức phong phú. Nhiều phim trường được tái hiện, kể cả dưới nước. Cả nhà đã được dạo thuyền rồi xem phim với kỹ thuật hiện đại mà cháu nội nói là: "Xem hoài con cũng không chán!" nên cả nhà lại tiếp tục lang thang, tìm đến một phim trường khác, ngoài trời thì nắng chang chang (nắng Sing, cũng gay gắt như nắng Saigon thôi!), vì vậy, được vào bất cứ nơi đâu để hưởng chút mát mẻ là thích rồi. "Lâu đài thần tiên" là bộ phim hoạt hình mà cháu nội gái rất thích nên theo "hướng dẫn" của con dâu, cả nhà hăng hái vào thưởng thức! Đã xếp hàng, đến lượt mình thì phải...xuống thôi! Thấy có cài dây an toàn (nhưng cho phép trẻ em tham gia), đã run lắm rồi nhưng không có phương án khác vì sau lưng có bao nhiêu người chờ. Trời, chưa bao giờ mình phải trải qua trò chơi uốn lượn khủng khiếp như thế này (kể cả lúc chui đường hầm bên Trung Quốc), không phải chỉ là lên/xuống mà là...nghiêng ngả, ngả nghiêng. Nhắm tịt mắt, tựa vào vai chồng, la...rồi khóc, không biết xung quanh là cái gì, chỉ cảm nhận được bàn tay và cái vai của chồng!!!! Đến khi nghe con trai nói: "Sắp tới rồi!" mà sao chờ hoài, thuyền vẫn chưa cặp bến!? Không bước ra khỏi thuyền nổi, chồng, con phải dìu, cô em gái thì phải uống ngay một viên thuốc nhức đầu! Thôi, người quê mùa này, từ nay xin chừa.......

Nhạc nước: đã xem tại Nha Trang, có cảm nhận: sân khấu thì hoành tráng, thiết kế công phu, hiệu ứng ánh sáng tương tự như VN, nhưng mình lại thích nhạc của VN hơn vì êm dịu mà mỗi bản nhạc lại có những hiệu ứng khác nhau. Nhưng ai mới xem lần đầu tại đây thì dĩ nhiên là thích lắm.

Ăn uống tại Singapore:
Trước khi đi, đã được "hù": nước ở Sing. mắc lắm, phải tự nấu ở KS mang theo mà uống, hoặc chỉ cần mang theo chai rồi hứng ở bất cứ vòi nước nào (đảm bảo nước sạch 100%), nhưng nước của TST cung cấp, dư đến nỗi có những ngày mình không nhận bởi vì xách nặng, cồng kềnh. Thức ăn, không có gì đặc sắc, trừ tiệc buffet nướng, buffet sáng thì xoàng. Nhớ Campuchia, rất nhớ! May mà có mang theo chà bông cá, thịt nên chữa cháy kịp thời và hiệu quả.

Mua sắm tại Singapore:

Đúng là "thượng vàng, hạ cám" đều có, tôi và các con đã đến khu mua sắm với hàng hiệu như các trung tâm mua sắm lớn nhất của SG. Đi mỏi chân và choáng ngộp vì...nhiều quá, không đủ tự tin để lựa chọn mà giá cả thì...vô chừng! Tôi cũng đã đến chợ của người Ấn, buon bán suốt đêm. 23g00 vẫn tấp nập và đa phần là người Ấn, không thiếu một thứ gì và tại đây, giá cả mềm hơn nên có mua được vài thứ. Đúng là đi Sing, không dám mua quà tặng cho ai vì quá mắc!

Cảm nhận về Singapore:

Một đảo quốc nhỏ, rất nhỏ nhưng phát triển nhanh, sạch và đẹp, văn minh, lịch sự, chưa thấy những khu ổ chuột tồi tàn. Đây là đất nước đã mở toang cửa để tiếp nhận nhiều nền văn minh khác nhau. Đất nước của những luật lệ nghiêm ngặt mà mọi người phải thực hiện, không tranh cãi, không lập luận, lý lẽ gì hết. Sử dụng nhiều kỹ xảo và kỹ thuật hiện đại, thích gây những cảm giác mạnh. Các cháu rất thích, trưởng thành, tự tin và thú vị hơn, con trai học được nhiều từ cách kiến trúc, rất có ích cho công việc. Những ngày ở đây đã khám phá thật nhiều về lịch sử, về những bài học nhớ đời mà chỉ có ở tại Sing. mới trải nghiệm được, nhưng: đi đâu rồi cũng nhớ về...Việt Nam và đất nước mình vẫn là nơi tuyệt vời nhất............




4 nhận xét:

  1. Chuyến đi "chớp nhoáng" mà thú vị nhỉ Trầân Thủy !
    Có lẽ Universal Studio là kỷ niệm độc đáo / kinh hoàng nhất hả ?
    Anh chờ xem ảnh đây .

    Trả lờiXóa
  2. Chi cho xem anh,Sing dep,sach,nhung ko tinh cam nhu Sai gon,chi co cam giac vay.Con gai chi khen moc khoa con voi de thuong,cam on di Thuy.

    Trả lờiXóa
  3. Đó là chưa diễn tả hết nỗi kinh hoàng vì sợ bạn bè chê mình quê mùa!

    Trả lờiXóa
  4. Dĩ nhiên là không tình cảm rồi, vì trên đường phố, chỉ thấy xe chạy như mắc cửi, trong lòng đất mới thấy mọi sinh hoạt.
    Móc khóa được khen, em...hú hồn vì lúc mua, chỉ sợ mọi người chê giống con nít nên không dám mua nhiều chị ơi!

    Trả lờiXóa