Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2012

Đường xa... ngai ngái

Trước khi quyết định đi Campuchia, đã "đấu tranh" quyết liệt...bởi vì đường xa ngai ngái, ngồi xe suốt...mà không biết chuyến du lịch này có đáng cho mình phí sức như vậy không? Nhưng rồi ham vui, lại cũng muốn thực hiện ước mơ từ lâu nên...cứ đi.
Không ngờ, đăng ký xong thì cuối tháng 11...bỗng dưng...bệnh, không thể thay đổi nên đành...nhắm mắt đưa chân!

Uống thuốc nghiêm túc, ăn kiêng, hầu như không dạo xóm mỗi tối nữa, bớt việc...Đến cuối tháng 12, trước khi đi...test máu lại, đường giảm không đáng kể, nghĩa là vẫn cao, cholesterol thì ổn, không dám cân vì biết vẫn chưa lên cân, cứ ổn định tinh thần để...đi.

4g45 sáng 30-12-2011, tập trung tại trường, được xếp chỗ ngồi ưu tiên số 1 vì hân hạnh là 1 trong những người cao tuổi! Chỗ ngồi thoải mái, duỗi thẳng chân nên cảm thấy an tâm, mặc dù hơi mệt vì suốt đêm, không ngủ được, cũng chẳng hiểu vì sao và vì cái gì...(họp mặt 9-1...???!!!)

Đến cửa khẩu Mộc Bài, mới biết đã bỏ quên cả hộp thuốc mà mình đã tỉ mỉ phân từng loại, thuốc huyết áp để chỗ khác nên có đầy đủ. Lúc đó, choáng váng, gọi cho chồng, được an ủi, không sao, đến Phnôm Pênh sẽ mua. Quả thật, vẫn cần một bờ vai để nương tựa, một lời động viên đơn giản của đời thường. Thôi, không căng thẳng nữa cho...huyết áp ổn định. Thủ tục qua cửa khẩu khá rắc rối, chụp hình và lấy dấu vân tay, mặt "người anh em" khó đăm đăm, khách thì xếp hàng chờ...Mặc dù đã có ưu tiên do sự "chạy chọt" của cty du lịch nhưng vẫn phải mất hơn 1g. Loay hoay mua sim đt, đổi tiền, ăn bắp nấu nên thấy thời gian qua cũng nhanh.

Trong khi chờ qua phà, 1 hướng dẫn viên người Khmer và 1 dược sĩ trong đoàn dẫn đi mua thuốc, đầy đủ, giá lại rẻ hơn ở VN và là thuốc của Pháp. Người sống cùng thuốc là như vậy! Bỗng nhớ em MM, hôm ở ĐL, buổi sáng, bỗng dưng em thảng thốt hỏi: "Mọi người có thấy M uống thuốc HA chưa?" Quyan nhanh nhẩu: "Con thấy cô uống rồi!", mình chợt nghĩ rồi mình cũng sẽ như em...

Hơn 12g, đến Phnôm Pênh, được ăn bữa tiệc buffet cực kỳ ngon, khiến người đang ăn kiêng phải nhiều lần phá luật. Bánh xèo đặc sắc, món tráng miệng phong phú, có ấn tượng đặc biệt với khoai mì nấu đường thốt nốt, thơm, hấp dẫn. Không thể kiêng ăn được!

Vào khách sạn 5 sao Naga World choáng ngộp, không chỉ vì sự sang trọng mà còn vì cách tiếp xử ân cần và lịch sự của các nhân viên. Nhận phòng, tắm gội, sảng khoái. Từ cửa sổ nhìn ra là cầu Kim Cương (nơi đã xảy ra tai nạn khủng khiếp do đi xem đua thuyền). Chưa kịp tận hưởng cho thỏa thì đã đến giờ đi tham quan. Quảng trường Độc Lập rồi đài Tưởng niệm Việt Nam- Campuchia, mỗi nơi chỉ ghé một chút, có khi không kịp chụp hình. Đường phố sạch, quá ngạc nhiên vì có cây phượng trước Đại học Luật, trổ bông rực rỡ. Phượng nở cuối năm chứ không phải tháng năm!

Chùa Tháp đẹp với kiến trúc đậm nét đặc thù Campuchia, người đi tham quan đông đến mức dường như chùa mất không khí trang nghiêm.

Đêm đầu tiên ở xứ người, hai chị em nói chuyện đến gần 23g, từ chối không đi xe tuk tuk để tham quan thành phố về đêm. Giấc ngủ rất ngon, nhẹ nhàng cho đến 5g30, chuông đt báo thức chưa reo thì hai chị em đã cùng thức.

Trước khi ăn buffet sáng, còn tranh thủ chộp một số hình ở tiền sảnh, trong các tầng của KS sang trọng này vì ăn xong thì đã phải check out để đi thăm Hoàng Cung.

Đúng là quá hoành tráng và xa hoa hết mức, không được chụp hình trong hoàng cung mà cảnh xung quanh cũng đã đủ choáng ngộp. Bỗng chạnh lòng khi nghĩ đến bao nhiêu thời gian, biết bao con người đã xây nên công trình này chỉ để...mua vui cho thiên hạ. Người tấp nập, muốn chen chân để chụp hình cũng...mệt.

Ngày 1-1-2012: Đến Angkor Thom, bắt đầu hiện ra sự hoang dã của một nơi xa thị thành. Đền Bayon với 4 mặt người bí hiểm, một loại kiến trúc khác cũng độc đáo. Đi đâu cũng nhanh nên đôi khi chưa kịp ngắm nhìn cho thỏa sức, ồn ào, nghe thuyết minh không kịp, không rõ, nhưng cũng gọi là...biết. Buổi trưa ăn tại nhà hàng, lại thêm một bữa cơm ngon với những món ăn vừa quen mà cũng vừa lạ. Canh chua rất ngon nấu khóm, cà, đặc biệt là có cả bí xanh, ăn rất lạ mà vẫn ngon.

Tiếp tục khám phá Angkok Wat (Đế Thiên, Đế Thích), một quần thể mà muốn đi hết phải mất khoảng 3 ngày, quá hùng vĩ mà mỗi đường nét kiến trúc là một sự công phu không thể nghĩ vì sao con người có thể làm được. Đường xa...ngai ngái, muốn khám phá thì phải cố gắng, lên xuống bậc thang nhiều, có những lúc tưởng như...phải chịu thua, nhưng cứ đi rồi sẽ..đến! Hồi 4 tuổi, có đi cùng ba má đến đây, chỉ còn nhớ 1 chi tiết: đi rất lâu và rất khát nước, không còn dấu vết gì khác ngoài cái tên "Đế Thiên-Đế Thích".

Không chinh phục nổi đồi Bakheng, dù nghe nói hoàng hôn rất đẹp, nhường cho các bạn trẻ, tất cả người cao tuổi đều đi loanh quanh mua sắm các thứ làm quà. Đến nhà hàng đã gần 20g, kẹt xe không thua TP.HCM vì đêm nay là giao thừa. Vừa mệt mà tiệc buffet đông người quá nên cũng hơi xô bồ, ăn một thứ gì nong nóng cho dễ chịu rồi về thôi! KS Apsara Holiday (*3) dĩ nhiên không bằng KS trước nhưng cũng không có gì đáng chê! Mệt quá đôi chân ta này...nhưng giấc ngủ dường như không chịu đến, sau khi gửi tin nhắn chúc mừng năm mới, chỉ cho 1 người...Nặng nề, đêm xuống chậm, 24g, nghe tiếng pháo ì đùng xa xa, đêm giao thừa xa xứ....

Rồi cũng đến lúc trở về quê hương, vượt hơn 500 cây số đường dài. Nghe đã ngán nhưng thật ra, chẳng có gì ghê gớm, xe nghỉ từng chặng sau khi đi khoảng 100 cây số, rồi cũng qua cửa khẩu Mộc Bài, thủ tục nhanh hơn lần đi. Được ăn bắp nấu lần nữa của người VN bán, ngọt ngào hương vị quê hương. Khi đi, cứ sợ 4 ngày không được ăn trái cây nhưng Campuchia có trái cây ở mọi nơi, dọc đường đi. Nhớ mãi trái khóm nhỏ, mày vàng anh giống trái thơm VN nhưng ngọt thanh hơn, ăn không rát lưỡi.

Bỏ lại những giờ cùng nhau vui đùa thỏa sức, không có công việc, cũng chẳng có gia đình....Mai đây, biết có khi nào gặp lai nhau trong một chuyến du lịch như thế này. Trẻ có, già có và cũng không thiếu...trẻ em!

Đọng lại trong tôi là sự thoải mái, lòng yêu thương đồng nghiệp bởi những săn sóc, chia sẻ dành cho nhau. Trong tôi, còn có những suy nghĩ về một người bạn láng giềng, trước đó, 3 ngày, vẫn còn hoàn toàn xa lạ với tôi. Campuchia có nhiều công trình kỳ bí mà để có nó, biết bao người đã lao động cật lực mà giờ đây, người thụ hưởng cũng không cần tìm xem họ là ai...Cuộc sống tiếp diễn từng ngày, cuộc đời của mỗi người vẫn là cõi riêng tư...

Tạm biệt xứ Chùa Tháp, kết thúc chuyến du lịch thú vị.

 




10 nhận xét:

  1. Co ve nhu con rat nhieu ma CM chi tom tat thoi?
    Minh di Cambodia mot lan roi, van con muon den do them ... Vai lan nua de thoa suc ma ngam nhin thoai mai Angkor!

    Trả lờiXóa
  2. chị đi mùa này là mát nhiều rồi đó, chứ mà đi mùa hè thì oải lắm

    Trả lờiXóa
  3. Đúng là còn nhiều và nhiều lắm nhưng thời gian tập trung suy nghĩ để mà viết sao mà...eo hẹp nên thôi, có chi dùng nấy nha bạn hiền! Trong đoàn, có người đã đi đến lần thứ 3 mà vẫn thấy say mê.

    Trả lờiXóa
  4. Cũng không dễ chịu lắm đâu em, nhiệt độ ngoài trời lúc đến Angkor Thom là 44 độ!

    Trả lờiXóa
  5. Khởi đầu chuyến đi toàn thuốc là thuốc nhưng rồi suốt chuyến cũng ổn chị hén .
    Nhìn hình thấy chị tươi roi ròi , bài viết lại đầy cảm xúc thế này .
    Em cũng đang mơ một chuyến về dất nước Chùa Tháp đây

    Trả lờiXóa
  6. Cố gắng thu xếp đi em ạ, không biết em có ước mơ này, nếu không, chị đã rủ rê rồi, vì đi vào dịp lễ, chỉ nghỉ ngày thứ sáu thôi (nhưng hình như em có giờ dạy?). Chi phí chưa đến 4tr vì chỉ đi bằng xe. Thích lắm em à, "nhiếp ảnh gia" như em thì thôi, phải mỏi tay và mỏi mắt, chị đã chụp khoảng 200 tấm đó!

    Trả lờiXóa
  7. He he... Hay là hội dã quỳ làm một chuyến xứ chùa Tháp đi nè. GM cũng muốn trở lại Angkor.

    Trả lờiXóa
  8. Đọc entry này coi như đi KPC rồi,hi hi.Chúc mừng CM đi về vui khỏe.Chợt nhớ 4 ngày hành quân trên đất chùa tháp trong chiến tranh.Đang bận quá nhưng sẽ viết 1 entry về chuyện này.

    Trả lờiXóa
  9. Em đi cũng vội vã lắm nên những điều nghe và thấy cũng chưa có gì đáng kể so với những kỳ bí của xứ Chùa Tháp.
    Được gợi lại kỷ niệm cho anh, là niềm vui.
    Mong sớm được đọc entry của anh. Cũng nhờ có entry của GM, em mới quyết tâm đi cho bằng được!

    Trả lờiXóa
  10. Em thử "phát động phong trào" xem sao!

    Trả lờiXóa