Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

Thời khắc cuối năm

Chỉ còn 2 giờ nữa là năm cũ kết thúc.
Tôi viết nhanh những dòng này để ghi lại một năm với nhiều biến động như qui luật vốn có của cuộc đời.

Có cái gì đó...như một chia xa vĩnh viễn với những điều muốn quên mà vẫn mãi dằn vặt. Thôi thì, hãy xem đó là những...hoài niệm và hoài niệm đẹp của một khoảng thời gian cũng đẹp mà nếu kéo dài thêm sẽ là những điều đắng chát!

Có cái gì đó như...một sự trở lại, tôi đã từng chờ đợi thì sao lại dửng dưng? Nhưng trong tận sâu của những đêm mất ngủ, tôi nghe chính trái tim mình trăn trở...có còn không..., có còn gì nữa không...Tôi phải chấp nhận hiện tại như nó đang hiện hữu như số phận và đã là số phận thì không thể khác.

Có cái gì đó...như một sự thua thiệt khi nhận công việc mới. Trăn trở, dằn vặt về những công việc, về một đội ngũ đã dày công xây dựng hơn 3 năm, bỗng chốc, phải giao lại cho người khác, đau lòng lắm lắm vì biết chắc chắn người ta không làm được như mình...Nhưng vì sao cứ phải...nhớ những điều mà người khác muốn, bắt mình phải quên?! Đúng là tôi cứ hay thích "ôm rơm" cho thêm "nặng bụng"!

Có cái gì đó...vừa là niềm tự hào cũng là sự tủi thân khi một mình phải cáng đáng những công việc rất lớn trong hoạt động kỷ niệm 20 năm thành lập trường...Sự tưởng thưởng nào là xứng đáng cho những tủi cực phải âm thầm chịu đựng..Không ai thấy những điều vô hình, chỉ có tôi "nhìn tôi trên vách".

Có cái gì đó như...một bất ngờ khi do duyên may mà được đi du lịch 2 nước trong một thời gian ngắn, cách  nhau không xa lắm mà lại đi với người thân. Lý thú với những khám phá và ngạc nhiên, không biết vì sao mà đi nổi? Mỗi chuyến đi đều để lại những ấn tượng khó quên...

Có điều lo âu rồi sợ hãi khi sức khỏe xuống dốc, khi nghe lời cảnh báo về những chứng bệnh tôi rất sợ...mà vẫn không tránh khỏi? Nhưng rồi cũng vượt qua, tinh thần dần ổn định, đi du lịch cũng là một cách thử sức...Tự nhủ: sống chung hòa bình cùng bệnh, mong sao chiến tranh đừng xảy ra...

Có một hạnh phúc không chờ mà vẫn nhận được, đó là ngôi nhà Mul.do các bạn giúp sức dựng xây. TN bỏ công mang tất cả entries từ 360 độ về và...tôi yên vị tại đây cùng những người bạn mới, có thể nhỏ to tâm sự hằng ngày.

Và khi năm cũ sắp hết, cái năm tuổi Nhâm Thìn đang chờ đợi. Tôi xin: "Tạ ơn người, tạ ơn đời, tạ ơn ai...đã cho tôi hạnh phúc này"....


12 nhận xét:

  1. Một năm nhiều niềm vui nỗi buồn có cả nuôi tiếc và hài lòng đã qua ...
    chỉ ngồi nhìn lại để rồi đón một năm mới nhiều điều mới nghen chị
    Chúc chị và gia đình mọt năm mới:SỨC KHỎE , HẠNH PHÚC , AN HÒA

    Trả lờiXóa
  2. Năm mới chúc cô luôn hạnh phúc như vẫn hằng.

    Trả lờiXóa
  3. 8 giờ sáng Năm Mới rồi Trân Thúy nhỉ ?
    Chúc Trân Thúy cùng bửu quyến An Khang,Cát Tường và đón nhận nhiều điều vui bất ngờ !

    Trả lờiXóa
  4. Chúc em năm mới an vui hơn năm cũ em nhé! Hôm qua cô vào nhà em không được!

    Trả lờiXóa
  5. Khi tâm mình "tịnh" thì mới được an vui em à, chị rất rất mong muốn điều đó.

    Trả lờiXóa
  6. Cám ơn anh, hy vọng sẽ có được như lời chúc của anh.

    Trả lờiXóa
  7. Hôm nọ bên nhà TN biết comay vì làm việc quá sức mà xỉu. Ở tuổi mình giờ sức khỏe là quan trọng nhất.. buông được thì cứ buông đừng luyến tiếc, đừng tủi thân nữa.. Năm Nhâm Thìn tuy là năm tuổi đó nhưng không đến nỗi xấu lắm. Hy vọng một năm thật an lành và nhiều niềm vui với comay và với cả các bạn của mình.



    Trả lờiXóa
  8. Chúng mình chúc phúc cho nhau và luôn san sẻ, yêu thương nhau Hà nhé!

    Trả lờiXóa
  9. Cám ơn em, cô đã có cách để "ngó" và hưởng hạnh phúc của mình rồi!

    Trả lờiXóa
  10. O nha, khong vo blog ban minh duoc.
    O day, dung truoc bien, doc nhung loi "tong ket" mot nam, cam nhan duoc nhieu dieu,
    Chi mong ban minh SUC KHOE - BINH AN.

    Trả lờiXóa