Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011

Lâu lắm rồi không viết bolg

 

Lâu lắm rồi...lâu lắm rồi không còn quan tâm xem số người đọc blog lên đến bao nhiêu, thế mà đã lên đến hơn 5000. Trước đây, nghĩ rằng, đến lượt thứ 5000 thì sẽ chụp lại con số đó . Lần trước, vào tháng 9-2009, mình đã chụp lại con số 2299, rồi ĐT bị mất, hình ảnh cũng đi theo luôn. Nhưng rồi...ngày tháng cứ vun vút tên bay, gần hết tháng 3 rồi, chẳng mấy chốc sẽ lại hết năm và năm nay sẽ thêm thành viên mới trong nhà. Bao nhiêu người đã dến dạo chơi rồi đi trên blog này...rồi biết có ai là người thật lòng chia sẻ?!

Lâu lắm rồi, kể từ khi biết  con gái có em bé. Mặc dù chỉ hơn 3 tháng nhưng mình cảm thấy lâu ơi là lâu rồi...Tự nhiên nghĩ sẽ gọi nó là "bé thương" bởi vì nó quả là bé đáng được yêu thương, ngay từ khi mới bắt đầu có mặt trên đời. Bao nhiêu vất vả, lo âu và sự ra đời của bé vô cùng đáng quý.

Lâu lắm rồi cũng không nói đến công việc. Dạo này việc nhiều, khó khăn, bực mình cũng không ít nhưng không ghi lại nghĩa là đã quên, đã cho qua như ngày tháng trôi qua. Thỉnh thoảng nhận được những bài viết, PPS của nhóm Trưng Vương gửi, thấy hay thì mình lại chuyển tiếp, thấy không phù hợp thì delete! Cũng chẳng bận lòng.

Lâu lắm rồi cũng không làm thơ, viết văn, cạn nguồn cảm hứng rồi chăng? Vẫn nợ đặc san Trưng Vương một bài...

Thật ra thì có biết bao điều muốn ghi, muốn nhớ nhưng ngay đầu năm đã nhủ lòng: hãy quên những điều không đáng nhớ cho cuộc sống này có ý nghĩa hơn. Phải thực hiện và thực sự đã thấy nhẹ lòng. Vừa giận ai thì điều chỉnh ngay...không có gì, tất cả rồi sẽ qua đồng nghĩa với sẽ quên, bởi vì đã bực mình thì nhớ làm gì nữa! Cũng nhờ vậy, ngủ ngon hơn, ngày tháng trôi qua nhanh hơn và quan trọng nhất là lòng thanh thản hơn.

Hôm nay sẽ là một cuối tuần được thư giãn.

27-3-2010

1 nhận xét:

  1. Đọc đến đây giật thót mình... Chị ơi! em là học trò Trưng Vương lứa cuối cùng thi tuyển vào lớp 6 nữ học đây Chị... em vào trường năm 1974... học hết năm lớp 6 là ...giải phóng...
    Đặc san Trưng Vương... em có tham gia viết bài trong một số...
    Trời ơi! em xin phép nhắc lại: TRái đất này tròn quá...
    Ơn bờ lốc đời đời...

    Trả lờiXóa