Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2011

Ngày thứ sáu ...đợi mong

 

Có chị Tr vô thăm, mừng quá, nhờ gội đầu, nhẹ đến nghìn cân, chưa bao giờ bực bội mái tóc đến như vậy. Mình tắm gội sạch sẽ, trả lại cho BV tất cả đó!

BS nói hôm nay, vào kháng sinh xong sẽ được về, rồi cái ngày ấy cũng đến. Hôm nay, con gái và con rể cùng ăn cơm ở BV cho mẹ vui và mẹ vui thiệt! Lần đầu tiên, từ hôm ở BV, ăn thấy ngon, sườn chiên, canh khoai mỡ nấu tôm (đơn đặt hàng của mẹ, ba đi chợ và con gái chế biến!), cả nhà cùng no và vui. Bắt đầu thu dọn "chiến trường", cũng quá nhiều thứ linh tinh nhưng có kinh nghiệm nuôi bệnh nhiều lần nên mình sắp xếp gọn, con rể mang về trước 2 túi nặng, còn lại: mẹ 1 túi nhỏ, con gái một túi to. Con gái nhận "chỉ thị khẩn" của anh hai là phải mua 2 giỏ trái cây tặng cho 2 Khoa trước khi mẹ về. Con gái khệ nệ bưng vô, người ta ngạc nhiên vì không ai làm vậy! Sống ở đời, muốn làm người tốt khó thật! Con lại còn để tấm thiệp kèm lời cám ơn của gia đình, lịch sự nhỉ, trong khi mình chưa thấy được chút ân huệ nào về các dịch vụ, mặc dù đã là người nhà của BS. Ở phòng Hồi sức thì đúng là họ cực khổ với "con nhỏ giường số 9" nhiều vì cái gì cũng biết, cứ mở mắt quan sát và đi...toalet liên tục nên các em thực tập sinh phải thay hoài!

Theo ý con trai, mình cứ làm đúng lẽ đời, cho người ta hiểu, còn họ có hiểu hay không thì kệ! Thì thôi, đó cũng là ý tốt của con.

May mà đã cho quà cẩn thận nhưng hai mẹ con vẫn lết bộ từ lầu 3 xuống đất, không thấy ai cho mượn xe đẩy mà con cũng không muốn hỏi, sợ lại bị nạt nộ. Mình xuống đến chỗ đóng tiền thì mệt toát mồ hôi, lại ngồi chờ khoảng hơn 30P. BHYT được thanh toán, dù nộp trễ 1 ngày nhưng không bị bắt bẻ. Hai mẹ con về đến nhà cũng chiều rồi, đã tắt nắng, leo lên lầu 2, vườn lan thân yêu đây rồi. Như thói quen, mình cầm bình xịt tưới lan, đâu ngờ sức khoẻ tồi tệ vậy, mệt run tay, con gái cằn nhằn dữ quá!

Buổi tối đầu tiên ở nhà sau 1 tuần, ngon giấc. Bây giờ phải ăn uống liên tục đây, bị canh giờ để uống nước cam, yến, thuốc bổ, khổ nhất là vụ uống sữa. Mình không thích sữa bột nhưng nó đủ chất và người ta thăm bệnh, cứ cho toàn sữa, biết sao bây giờ?

Mình tự làm những chuyện lặt vặt cho mọi người dần trở lại với công việc và sinh hoạt của họ. Dưỡng bệnh là như thế này đây! 

20-11-2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét