Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011

Thay áo mới

 

Nhìn mãi những bông hoa màu tím cũng buồn và chán mặc dù Quỳnh Như đã có những lời bình rất hay về giàn hoa tím trên blog. Mình tự mày mò để tìm và thay áo mới, hình nền màu vàng của buổi chiều tà khiến mình nhớ đến những lần ngắm hoàng hôn trên biển.

Phải chăng cứ nên trải lòng mình ra cho...nước biển cuốn đi...Rồi tất cả hoà cùng biển mênh mông với những bến bờ xa lắc mà nếu không đi sẽ chẳng bao giờ đến.

"Hãy để lòng tĩnh lặng/Bước qua trăm ngàn nỗi đau"

là như vậy đó.

Mấy ngày nay mình hay nghĩ về những gì đã qua, giấc mơ dài như những đêm thao thức mà có thức mới biết đêm dài đến như thế nào và giấc ngủ quý giá ra sao. Tất cả đã qua thật rồi. Hãy chấp nhận sự thật như nó vốn có.

Chợt nghĩ cái gì là hạnh phúc? Một bữa cơm gia đình? Một tiếng cười con trẻ? Một cái nhìn cảm thông của đồng nghiệp? Những tin nhắn ân cần chăm sóc...hay cái gì nữa? Xa xôi, gần gũi, có và không có? Sao cứ mãi nặng lòng?!

Hathao chịu khó chụp hình mình khi xuất hiện trên TV, hình tuy không đẹp nhưng đó là tấm lòng, đáng quý biết chừng nào. Cuộc đời vẫn đẹp bởi những điều có thể sẻ chia và dĩ nhiên vẫn còn đó những ẩn số...

Đã viết gần xong bài cho Nhà VHPN, chiều tối hôm qua, chỉ mất khoảng 30 phút thôi, nhưng quan trọng là phải gọt dũa lại nữa. Vấn đề nào cũng đáng nói nhưng quan trọng là biết: 

"Nói sao cho lọt tai người

Nói sao cho người cùng khóc, cùng cười với ta.."

Cả đời mình đi tìm để thực hiện điều đó, thành công cũng có, nghĩa là được sự ủng hộ của người nghe nhưng cũng không sao tránh khỏi những lúc làm cho người khác bị shock! 

Tối nay có lớp, từ hôm bệnh đến nay, mới dạy lại tối thứ bảy, ngán! Nhưng khi đã vào đến lớp, hứng thú sẽ làm mình trở thành một người khác...

23-1-2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét